Hồ Trung Châu.
Trong cung điện sắc màu lộng lẫy, từng luồng sáng Phủ Thủy trong vắt như sóng nước phản chiếu lên nóc đại điện. Một viên Huyền Đan tựa như được đúc từ thủy ngân đang lặng lẽ lơ lửng trên mặt ao, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Nữ tử khẽ mím đôi môi đỏ, thở ra một ngụm trọc khí rồi đứng dậy, điều tức đôi chút, thần thông pháp lực vốn hơi hao tổn liền nhanh chóng hồi phục. Nàng ngẩng đầu nhìn về phía cửa đại điện – thanh niên áo choàng đỏ thẫm, mắt vàng đã đứng ở đó.
“Nhanh thật.”